Thứ Năm, 7 tháng 4, 2011

MỘT TRÁI TIM ĐAU LẤM BỤI ĐƯỜNG

Câu Tiễn xưa kia đi nếm mật
Ta nay ăn đất một đời thừa
Xưa kia tráng sĩ hề da ngựa
Ta nay uống cạn mấy rừng mưa



Bãi Dứa
Độc huyền tráng sĩ xưa ca cầm
Ta ôm xích đạo gãy vòng cung
Môi hôn ngọn gió thơm hoa trái
Núi cũng chiều ta đứng trập trùng.
Sea-game 2010
Ta cũng không ham chi nghiệp lớn.
Bồ đào không có chẳng giai nhân
Cửa nhà thông thốc muôn phương gió
Túi rỗng nhiều phen bạn đỡ đần



Bơi qua biển lửa ta về lại.
Gọi Thái Bình Dương đến dạo đàn.
Những cung xưa cũ lời em hát.
Còn cháy lòng ta lửa thử vàng...

Trên ban công
Ta như con dế nằm trên cỏ
Đợi uống từng đêm giọt ngọc sương
Châu báu trọn đời con dâng mẹ
Là trái tim đau lấm bụi đường...”. 

(Thơ Thu Bồn)


3 nhận xét: