Giáp Tết, chiều Đông , bên cánh ruộng
Con về dâng mẹ cọng nhang gầy
Mưa bụi giăng giăng lòng se sắt
Mắt nhòe, môi lạnh, tóc bay bay
Nôn nao nhớ lại ngày thơ dại
Những chiều mưa bụi giống hôm nay
Mưa gió mà con như ấm lại
thấy mẹ ngôi bên bếp lửa gầy.
Những món quà quê buổi chợ nghèo,
Mẹ về quang gánh dáng xiêu xiêu
Con mừng đón mẹ cay mi mắt
Ôm quà, thương mẹ biết bao nhiêu
Rồi lúc con say bước hải hà
Ghé về thăm mẹ chỉ qua loa
Thương con giờ mẹ còn lo cháu
Da mồi, tóc bạc, vóc phôi pha
Cho đến một chiều mây xám đất
Giận mình quên chuối chín trên cây
Con không thể khóc, lòng như xé,
Đời mẹ, niềm vui được mấy ngày?
Làng Rét, 1994
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét