Nhân những lộn xộn về rùa Hồ Gươm, post lại một bài thơ cũ
Trời cuối thu bàng bạc
xám
mây chiều quánh lại tưởng có thể cắn được từng miếng
gió khẽ xuýt xoa
mà dương liễu vẫn lá trút
vàng
xuống mặt hồ cũng một màu
bàng bạc
thoảng rùa già rụt đầu cất bầu trời ảm đạm
cô đơn xấu hổ những giọt cuối cùng
xanh
tiếng còi ré lên xé toạc buổi chiều
tím
rơm rớm máu những chiếc lá lộc vừng
đỏ
đêm vá vội vàng rách đam mê những sợi chỉ
đen
trắc ẩn
mà dạ hương vườn cứ ngào ngạt
trắng
vô tình
Blog có nhiều hình đẹp, viết về những nơi đã đi qua khá hay. Anh vui lòng cho HPLT treo link của anh bên nhà để tiện theo dõi bài nhé.
Trả lờiXóaRất hân hạnh.
Trả lờiXóa