Tặng H và các bạn K10
Gió Đầu Trâu thổi tràn T Ba Nhất
Tiếng còi tàu
thao thiết vọng vào đêm
Rét Thái
nguyên ngấm vào từng thớ thịt
Khói Gia Sàng
như những dải khăn mềm
Tuổi mười bảy trái
tim luôn muốn khóc
Ta vặn mình
quờ quạng phía không em
Trăng mười bảy lẻ
loi khó nhọc
Những đồi
sim chín mọng, im lìm.
Đã xa ngái
những ngày thương khó ấy
Tiếng còi tàu
vẫn thao thiết nhiều phen
Trái tim dẫu
khô cằn vì đá sỏi
Còn chưa thôi
thổn thức những đêm mềm.
Ta bỗng gặp
rẻo đồi sim thuở ấy
Chiều ngoại
ô Ekopark xanh mờ
Một mình em
tím cả chiều hoang dại
Ta một mình,
lướt thướt giữa cơn mơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét